Có những tháng năm buồn vô kể
Tôi ngồi, tôi vọng với hư vô...!
Huênh hoang qua suốt bao mùa hạ
Dại khờ nông nổi mấy chục thu
Chợt ngày lặng thắt nơi cô quạnh
Đông về heo hút ngọn gió mùa...
Chiều chiều
ta lại ra sông
Đón ngọn gió đồng
Mênh mông bát ngát
Hoàng hôn tím ngắt
Nỗi nhớ không tên
Nghe cỏ ướt mềm
Rủ rê đường mật
Nghe mặt trời khóc
Đỏ rực cô đơn
Nghe dế dỗi hờn
Hoang mang thầm thỉ
Dịu dàng hoa cỏ
Nép dọc thân đê
Thì thầm tiếng đất
Bình yên đê mê...
Cung thỉnh Thần Tài, Ngài Phúc, Thọ
Chúc bình an mãn khắp mọi nhà
Tân niên vận đến thăng như ý
Xuân dệt màu tươi trên muôn hoa
Chúc bao mãnh đời đi viễn xứ
Quê mẹ giờ đây được đoàn viên
Hương trầm ngát thơm dâng tiên tổ
Mãi giữ lề xưa cháu con hiền
Thanh thản giữa vòng tay thân thích
Bình an gột rửa hết ưu phiền
Chúc cho vạn sự đều như ý
Mọi việc hanh thông suốt tân niên
Người người làm ăn càng tấn tới
Luôn gặp điều may với thiện lành
Hạnh đức không ngừng tay vun đắp
Phúc để thiên thu được lưu truyền!
Ơi cánh đồng mênh mông
Nuôi sóng bao kiếp người, muôn sinh linh bé nhỏ
Có những kẻ ra đi, có loài vẫn thủy chung
Cánh đồng vẫn rộng lòng, không hề ruồng bỏ
Thảo thơm hạt gạo, mớ rong....
Chiều này, con say.
Nằm bên cỏ
Nghe tanh ngái mùi bùn
Dịu dàng thơm hương lúa
Rưng rưng hoàng hôn, thấm đẫm ơn sâu...!
Năm đại hạn, cây khô, lòng xót
Tháng lũ kinh hoàng, bao cảnh bi ai
Ngày đông lạnh dài như thế kỷ
Thơ đeo khẩu trang, nói sao hết ngậm ngùi
Không ngại ngần nàng xuân vẫn đến
Tiếng trẻ hẹn hò, náo nức râm ran
Thôi bỏ lại bao điều bi lụy
Sửa sang tâm hồn, tống cựu nghinh tân...
Cha mẹ sinh ra không khuyết tật
Biết nói lời suy nghĩ trong lòng
Biết nhìn, hiểu, yêu thương và trân quý
Điều phải lời hay và sống thiện lành
Hôm nay giữa dòng đời gian khó
Có đứa điếc, mù, gối yếu lưng cong
Ngôn bất giác buông lời xa lạ
Thành phế nhân, bất hiếu khôn cùng....